Hiển thị các bài đăng có nhãn parfum. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn parfum. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Tin ở hoa hồng

Mượn tên một vở nhạc kịch của Lưu Quang Vũ do Thành Lộc đạo diễn và đóng vai chính mà mình đã xem một lần ở sân khấu kịch Idecaf mười hai năm về trước. Mình thích thơ Lưu Quang Vũ và thích kịch Thành Lộc, mình cũng rất yêu hoa hồng nên đó là một vở kịch suốt đời không quên được. Lúc đó mình chỉ mới 16 tuổi thôi, rất trong sáng và cũng rất " tin ở hoa hồng" và vô cùng hâm mộ Thành Lộc, hôm ấy mình gần như là yêu chú ấy khi chú diễn trên sân khấu. Mình bị rung động thật sự khi chú ấy hát :" Nâng niu một đoá hoa hồng, ngu ngơ mà không dám nói yêu em..."
Chao ôi những rung động của tuổi trẻ đã xa quá rồi, hoa hồng vẫn" đâm tim ta nhỏ máu không ngừng"  
Hoa hồng là loài hoa mình yêu nhất, cả mùi hương, màu sắc và hình dáng diễm kiều của nó, thế nên mình rất thích nước hoa mùi hoa hồng, nước hoa đầu tiên mà mình mua cũng có mùi hoa hồng, đó là Miracle của Lancome, năm 18 tuổi, mọi thứ đều có vẻ miracle và la vie en rose. Cũng năm sáu năm mình không dùng Miracle nữa và cũng không test bất kì loại nước hoa nào có mùi hoa hồng. Mình vẫn yêu hoa và thường xuyên mua hoa về ngắm. Chúng đẹp biết bao.
Khi mua Feminite du bois mình nhìn thấy La fille du Berlin, chai nước hoa có màu đỏ máu, nhức nhối giữa những chai nước hoa màu vàng óng hoặc lóng lánh hổ phách. Cái màu đấy thôi thúc mình ngửi nó, khám phá nó.


Cũng hơi có chút ngần ngại vì đọc review của em crys, em ấy bảo lên da có mùi mứt anh đào, nhưng thật may với mình đó là một khúc hoan ca của hoa lá xanh ngắt. Thứ hoa hồng đỏ sắc lạnh với mùi hăng nhẹ của tiêu làm cho hương hoa không hề ngọt quá mà xanh một cách kiêu hãnh. Xanh non của lá, sắc nhọn của gai, cô gái Berlin bản lĩnh và quyền lực, nàng biết thứ nàng muốn. La FDB không phải là nụ hoa e ấp, không ngọt ngào nhưng quyến rũ, đó là cô gái Berlin chứ không phải là nàng thơ Paris hoa lệ. Đó là một bông hoa đủ độ chín, đẹp tinh tế một cách vừa đủ, một chút tươi xanh, một chút dịu dàng, một chút quả ngọt, một chút hồng. Tôi phải lòng thứ chất lỏng màu ruby đó, cảm giác như mình thèm cái thứ nước đó từng giọt chảy qua cổ họng, như Bella khi biến đổi thành vampire. Cái màu đỏ máu ấy có chút gợi cảm giác ma quái. 
Tôi chìm đắm trong hương hoa hồng từ đầu đến cuối, lúc xanh rì lúc ẩn hiện, có lúc không biết nó là mùi gì, mùi của tự nhiên, của gió đưa hương hồng thoảng nhẹ chăng ? La fille de Berlin, mùi hương cuối của nhà Serge Lutens, thật là thú vị vì tôi đã sở hữu 2 mùi hương đầu tiên và cuối cùng ( tính đến 2013) của ông, như một vòng tròn khép kín ôm ấp tình yêu chớm nở dành cho nước hoa niche. Cả 2 chai đều có màu hồng, một sưởi ấm mùa đông lạnh giá, một xanh mát những ngày hè. "I believe in pink" 



Chai La fille de Berlin mới bóc vỏ để chụp hình nên còn đầy, chai kia mới xài đã vơi nhanh quá.
Bonus hộp Daisy xinh yêu quá chừng


" Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc 
Áo nàng xanh anh mến lá sân trường" 




Mùi của Daisy cũng rất dễ thương nhưng không hề có mùi của hoa cúc, mà mình cũng ko rõ hoa cúc có mùi gi :))